(Ý thầy là tôi sẽ bị rớt - ban ca
Buổi Kiểm Tra Thiết Kế Cuối Khóa Tại Đại Học
Thầy trả lời: “Thầy hoàn toàn không thể ghi điểm cho riêng em được. Em phải đợi tất cả mọi người hoàn thành mới được.”
Tôi tiếp tục: “Vậy thầy có thể kiểm tra trước được không ạ? Dù sao em cũng đang là sinh viên năm cuối rồi mà.”
Thầy lắc đầu: “Không được đâu. Năm cuối thì ngoại lệ duy nhất là có vài bạn thuộc khoa Ngoại Ngữ cần về nhà sớm nên mới được kiểm tra trước.”
Tôi cố gắng thêm: “Nhưng từ hôm qua sau buổi lễ tốt nghiệp, mọi người đều đã có thể về nhà rồi. Nên em nghĩ liệu thầy có thể cho em kết thúc sớm được không?”
Thầy nghiêm mặt: “Nếu vậy thì điểm cao nhất em nhận được chỉ là đủ điều kiện thôi.”
Tôi gật đầu lia lịa: “Vâng vâng.”
Khi thầy lật danh sách điểm danh thì lại không tìm thấy tên tôi. Thầy hỏi: “Em không phải là sinh viên năm cuối sao? Ở đây chỉ có các bạn khóa 2015 và 2016. Vậy em làm thế nào để vào được đây?”
Một người bạn chỉ cho thầy vị trí của tôi trong danh sách. Sau khi xem bảng chấm công, thầy phát hiện ra rằng trong tai 88vin.tv ba lần tôi chỉ tham gia hai lần. Thầy nói: “Hai lần trên ba buổi em không có mặt, như vậy em không cần phải kiểm tra nữa.” (Ý thầy là tôi sẽ bị rớt.)
Tôi giải thích: “Lần đầu tiên em đã xin phép thầy qua QQ vì em phải đi làm visa để tham gia WWDC. Lần thứ hai là hôm nay, lúc thầy gọi tên chiều nay em đang sửa code.”
Thầy nghe xong nói: “Được rồi, em cho thầy xem dự án của em đi.”
Sau khi thầy xem qua dự án của tôi, thầy nói: “Ban đầu thầy chỉ định cho em điểm đủ điều kiện thôi, nhưng sau khi nghe em trình bày, thầy sẽ cho em điểm trung giải mộng giấc mơ bình.”
Tôi cảm ơn thầy: “Cảm ơn thầy rất nhiều!”